Mùa thu tan ca ..

      Viết những dòng này như dừng lại bên một ly trà đá giữa những ca làm. Rồi sẽ đánh chén, rồi sẽ uống xị rượu .. nhưng viết lại đây vài dòng cũng sẽ dịu lại cái đầu mải miết như ly trà đá làm dịu cơn khát, dịu lại những rã rời .. Khoảng cách giữa hai ca lần này chừng gần hai tháng, nhưng nhìn vào những việc sẽ làm tới hết ngày thì “ly trà” này sẽ không khỏi loãng và chưa đủ để dịu bớt cơn khát ..

      Mùa thu về rồi, đây đó đã nghe râm ran những tiếng reo, nhận ra tia nắng dường như vàng hơn mà ấm áp, những cơn gió lành lạnh khi chiều về, .. và một xót xa khi thấy mình cứ lạc lõng sao đó với MÙA THU .. Ta có thể ngồi vẽ ra đủ loại lý do .. nhưng có lý do nào lớn bằng chính TA, phải ta đang SỐNG đó không? Làn gió mãi nhắc cả nửa tháng qua, những cơn mưa sập sùi liên miên tháng Bảy, .. SỢ khi nghĩ về mình, rồi đây ta có còn lắng nghe những cảm giác, lắng nghe những tiếng reo nhỏ nhỏ của cuộc sống này? Ta cũng sẽ TRƠ LỲ. Thật đáng để sợ!!!

      Thương cái thằng người tất tả, xót xa nỗi đời lang thang ..


2 nhận xét:

  1. Khi bạn viết những dòng này, nghĩa là bạn vẫn còn lắng nghe cuộc sống, vẫn còn lắng nghe cảm giác của mình. Tớ tin như thế. Vui nhé bạn. Vững tin và bình an bạn nhé.

    Trả lờiXóa
  2. Cảm ơn bạn. Đúng như bạn đã viết, tớ chỉ giật mình thôi, ..

    Trả lờiXóa