Wow - Bao nhiêu ngày tháng đã đi
qua, một khoảng thời gian đủ lớn để một em bé trở thành thiếu nữ, một người
không biết đến bất kỳ môn thể thao nào thành một runner mỗi tuần dẫn đàn em thơ
hoàn thành kế hoạch tập luyện ..
Lần gần nhất viết blog là muốn duy trì dòng bài viết về Phật giáo - từ góc nhìn của bản thân. Mấy ngày nay đọc Toto - chan em bé bên cửa sổ cho bọn trẻ con, mỗi chương là một câu chuyện nhỏ, nhớ những entry không đầu không cuối, muốn nhìn lại quãng thời
gian chừng chục năm qua, ..
"Sự thay
đổi" lúc nào cũng được tính đến trong các kế hoạch dài hạn nhưng cũng không thể tưởng tượng
được những sự thay đổi được tính đến một cách chung chung lại khủng cỡ đó - rồi
giờ này ta vẫn ngồi đây thong thả gõ vài dòng "blog" - nếu là dòng
chảy của một con sông thì đám lục bình tím biếc nhẹ trôi cũng đã trải qua bao
nhiêu ghềnh, thác, xoáy nước, sóng gió, lở bồi ..
Điểm lại, trong công việc thì
nhóm sự kiện về Chú Vinh trong mối quan hệ với chú Thủy, chú Toản; nhóm
sự kiện về Út trọc và Cienco 1; trong gia đình thì nhóm dự kiện về bác An - kéo
theo một loạt những thăng trầm đổ vỡ - để mỗi lần uống trà lại nhớ tới câu thơ
trong tập Xem đêm của Phùng Cung:
Lênh đênh muôn dặm nước non
Dạt vào ao cạn
Vẫn còn lênh đênh
và cả câu:
Quất mãi nước sôi
Trà đau nát bã
Không đổi giọng Tân Cương
Chỉ mấy con người vậy thôi, rồi như đám
lục bình cứ muốn tím biếc ven một vành rau muống lại trôi theo từng con sóng, ta
đi cùng những ngày qua ...