Và gió theo em ..

Chẳng có gì làm tôi có thể hào hứng được lúc này, dầu trong lòng luôn luôn muốn thắp lửa, luôn muốn thả mình theo tiếng nhạc đâu đó của cuộc sống, .. Tôi như thanh củi ẩm không sẵn sàng cho đêm lửa trại, có xu hướng muốn ngắm một cơn mưa, có cảm giác đã đời khi dầm mình trong nước, muốn khóc, muốn siết mình cho nỗi buồn thành khô cạn .. tôi thấy những cảm giác này rõ ràng nhất khi ngơ ngác nhìn những bông Sưa rụng trắng một vạt đường Hoàng Hoa Thám, như ngơ ngác gặp lại chính mình ..

Bà nội ra đi. Làm thế nào để làm quen được cảm giác này? Làm gì để quen được cảm giác bị dúi đầu vào một chậu nước? Bà mang đi quá nhiều thứ mà tôi chẳng dễ dàng gì chia sẻ, ...

Cuối năm. Tiền và bận bịu làm tôi xa cách chính bản thân mình, chẳng thể trò chuyện những câu chuyện về muôn nỗi vẩn vơ. Khắp nẻo bây giờ là những lo toan leo trên những sợi dây tẻ nhạt ..

Tình yêu đã ở lại đâu đó bên kia những cơn mưa, bên kia những đêm dài, .. khuất lấp không chỉ là cảm xúc, không chỉ là hư hao, .. bóng mưa vỡ tan theo đau đáu mắt chờ, Đêm như dòng sông miên man mà con đò chẳng thể một lần trôi ngược ..

Ai đâu trở lại mùaThu trước .. nhặt lấy cho tôi những lá vàng ..

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét