Giữa nhớ quên




Chẳng biết bắt đầu từ đâu. Giá như Google có một chương trình kiểu như Google Earth để mình có thể ngồi nhìn toàn cảnh mọi ý nghĩ hỗn độn đã và đang trôi đều đều trên cái dòng thời gian chảy qua đầu mình. Mình có cảm tưởng đó là một dòng sông mênh mông với nhiều những luồng lạch chảy âm thầm, những dòng phù sa làm mặt sông trở nên đa sắc, những đám rều, đám lục bình trôi ngổn ngang và người đứng bên bãi bồi nhìn hút bóng những con thuyền trôi làm dòng sông nhiều khi hắt hiu cô quạnh.

Sông Hồng đang ở lúc cạn nhất trong 100 năm trở lại đây, báo và đài đều viết như thế. Không biết quá 100 năm trước nước có xuống thấp như thế này không? Vì những nguyên nhân nào? Chuyện Hoàng Sa và Trường Sa là chuyện thời sự. Nhưng chuyện về sông Hồng cứ trở đi trở lại, hình ảnh sông cạn, lòng sông sắt se lại những dòng sương giá để cứ chơi vơi buồn. Có là lan man không nhỉ?

Các cụ lại sửa nhà, mái ngói thân thiết từ 27 năm, thêm lần này sửa nữa là 2 lần. Nhiều lúc mình cũng mong có cách nào để làm một điều trở nên vĩnh cửu. Ngày xưa khi bố mẹ phá cái bụi Hồng ngay trước bàn học mình đã lo sẽ chẳng thể yêu mến cái phòng khách mới, thế rồi cũ - mới và bình yên vẫn thế. Trong cuốn sổ tay cũ vẫn dòng thơ cuối năm về những nụ hồng nở chào đón thời khắc giao thừa. Bây giờ là cái giàn Phong lan, cái bể cá của bố, vườn rau của mẹ mình lại háo hức mua sách trông lan, nuôi cá để bố đọc. Cũng như lòng người kẻ bạc người son, cuộc sống khi này khi khác. Nhận ra một điều thật đơn giản để những gì mong muốn trở nên vĩnh cửu thì trong những chu du luôn thật tâm và hồn nhiên. Nhưng đâu là đường ranh giới của những mong muốn giản dị và tham vọng? Lòng người vẫn kẻ bạc người son để người bên sông trong một chốc chẳng mong thuyền sang mà chờ trông một miền vô định.

Dương lịch đã bước sang năm mới, nhưng bây giờ mới vào lúc hối hả nhất của việc chuẩn bị các công việc cuối năm. “Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh” những dòng chảy âm thầm hay nô nức dường như đều có một điểm đến chung là TẾT. Xóm làng vắng vẻ hơn, mọi người cũng phải nhao đi làm ăn thời vụ kiếm chút tiền mua cành đào, phong bánh thắp hương cúng gia tiên. Giữa tháng củ mật bao nhiêu là việc công việc tư chẳng xoay, xếp bề nào cho ổn thoả. Còn mấy Ngân hàng nữa chưa đối chiếu xong, việc lập công ty cũng rối, .. chà chà, lớn rồi, nhớ lại câu bạn nói: “Buồm cầu bão táp phong ba, thuyền trong sóng gió mới là bình yên”

Tự tách mình ra khỏi những bận rộn. Giữa nhớ quên, vội vã nhặt vài dòng suy nghĩ. Một ngày nào xa nữa …

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét