Chỉ là mắt nhắm

Mệt! làm chi một ngày, để mệt rã rời? buông lơi. chơi vơi. rơi rơi. tơi bời. Ngồi nhai cơm mà mắt nhắm. Tự cười mình, ko biết những người “dưng” nhìn mình như thế thì nhận xét gì? Một gã gàn chăng? Ôi chỉ là mắt nhắm thôi mà! tưởng tượng thế này: cái mặt thờ ơ –ngọn núi sắp đổ xuống sau lưng từ ngàn thước như một chiếc lá rơi. mắt nhắm nghiền – như ko hẹn khi nào mở lại, làm động đậy những ý nghĩ hiếu kỳ của người khác – những kẻ ngồi đoán già đoán non chừng nào mắt mở. giá như tôi là một kẻ điệu đàng – từ quần áo tới bộ dạng, từ tính tình cho tới phát ngôn hàng ngày – tôi lẫn vào đất cát – tôi thích là mình được lẫn lộn như thế đấy. tưởng như chẳng mệt được, vậy mà giờ đây từ tay tới bả vai – rã rời. từ đầu tới cổ - ko buồn lắc nữa, mỏi tê cả sống lưng.

Ngủ đi thôi, mắt nhắm đi thôi đừng mở chi nữa, chỉ thở, chỉ nhận vào hơi lạnh mát làn da, …

1 nhận xét: