Đôi mắt em sao buồn buồn thế




Vườn cứ xanh
Trời cứ gió
Anh lại tự giam mình trong nỗi nhớ
Thu về rồi
Mây còn bay lửng lơ lưng trời
Nam Định, 7/9/07

3 nhận xét:

  1. một bài thơ khi viết ra và được mọi người đọc nó không còn bó gọn trong sự cảm nhận của người viết nữa. Em là ai? là cô gái hay là THU? trời thu xanh trong veo ấy, đôi mắt ngây thơ ấy buồn buồn hay là..

    Trả lờiXóa
  2. Sao anh ko nói quách với cô ấy là anh nhớ cô ấy đi. Đọc thơ anh mà em thấy khó thở quá. Cứ thế này thì kế hoạch sang năm muốn bận bịu vì "chuyện ấy" của anh sẽ khó thành đấy:P

    Trả lờiXóa
  3. Viết comment cho mình đã là buồn cười rồi, tớ lại viết comment bình luận về bài thơ của mình thì còn buồn cười hơn nhỉ? thé thì cười đã há há há hơ hơ
    Thơ anh có j đâu khó thở nào? Anh về Nam Định mấy ngày, Thu mới đẹp làm sao, trời tự dưng không mưa nữa. Già buổi chiều nắng dịu dịu ngoài cửa sổ, vườn xanh, trời xanh và gió thì vi vút. Ngồi vừa làm việc vừa nghe nhạc (beatles). Nhớ đến một đôi mắt trong vắt như trời mùa thu (thanh, cao và trong), khi đôi mắt ấy yêu, khi đôi mắt ấy buồn ..Đất trời này nhỏ nhoi, con người là cát bụi, nói tự giam mình là như thế!

    Trả lờiXóa