Entry for June 29, 2007

Hôm nay lại buồn, một nỗi buồn màu xanh. Mọi người sẽ thắc mắc mầu xanh là màu của hy vọng của những thứ khác đâu dành cho nỗi buồn, tớ thì thấy một màu xanh thẳm, nhưng buồn, ko như hôm trước ko đọc được là mình buồn như thế nào nữa. Giờ tớ biết nỗi buồn của mình có màu xanh.

Hình như khi yêu người ta buồn những nỗi buồn cụ thể, đằng này mình lại vu vơ, đúng là lãng mạn. Đúng là chưa yêu. Khi nhớ những ngày này tôi sẽ nhớ về những hôm buồn thế này. Cảm giác này như đánh dấu một ngày đi qua, thời gian đi qua.

5 nhận xét:

  1. Để hiểu một nỗi buồn cần thời gian, để hiểu một con người không chỉ cần thời gian.

    Trả lờiXóa
  2. Anh Nguyen11:58 29/6/07

    hrrrrrrrrrrrrrrr. chan doi ong anh

    Trả lờiXóa
  3. hic, anh boc tem rui ha? Nhung ne, tap yeu di la vua anh a, khong nhanh thi anh "e" mat^^ Noi buon co mau xanh a? em tuong chi co nhung giac mo va hi vong thoi chu???

    Trả lờiXóa
  4. Hơ hơ, sao lại chán anh!

    Trả lờiXóa
  5. "Đêm màu xanh, tưởng như yên bình, ngàn vì sao lấp lánh buồn. Mình tôi ngồi đây, nhìn phương trời xa nhớ em..." Đúng là nỗi buồn có màu xanh thật đấy anh ạ. Nhưng mà anh làm j đã có em nào để nhớ đâu nhỉ???

    Trả lờiXóa